Thần tượng ngày ấy
Có một thời hắn đã là thần tượng của tôi. Không biết vì lẽ gì. Có thể vì hắn hay chơi nhiều trò tinh nghịch hay hắn luôn sôi động với trái bóng tròn hay vì những nét buồn buồn khi hắn ngồi yên một chỗ. Chẳng hiểu vì lẽ gì hay vì tất cả những lẽ đó mà tôi luôn nhớ nhiều về hắn.Ở cái tuổi không còn là trẻ con nhưng cũng chưa hẳn là người lớn ấy, tôi bị cuốn hút vào việc đam mê khám phá thế giới nội tâm của chính mình và những người bạn quanh tôi.Tôi thích những buổi ngoại khoá. Giờ tập thể dục ngoài trời là những lúc thoải mái hơn lúc nào hết ngoài việc học nhảy cao, nhảy xa, leo xà, chạy bộ…là những lúc con trai con gái có cơ hội sáp lại gần nhau mà tán tỉnh. Tuổi học trò nhiều mơ mộng, nhiều ước muốn.Tôi quen hắn vào dịp ấy.Tôi thích hắn hơn những thằng bạn trai khác,hắn cũng thích tôi, vì tôi lớn phổng phao .Theo hắn tôi như bông hoa rừng, chồi lên rự...