Bài đăng

Bão

Hình ảnh
Nghe nói đêm qua 24-11 bão sẽ vào Sài gòn.10 giờ đêm mưa rào rào rồi chuyển sang RẢ rich cho tới sáng.Suốt sáng trời vẫn cứ mưa,mưa âm thầm rả rich,bầu trời sám sịt tối tăm,nhưng chả thấy có miếng gió nào.Gió vẫn vần vũ ở đâu đó thật xa.Cuối tháng 11 rồi vẫn mưa vẫn bão.May mắm cho Sài gòn là không bao giờ có bão,mưa thuận gió hoà,cuộc sống luôn bình an.Mưa rả rich vẫn cứ rơi,người ta vẫn đội nón,che dù đi chợ lo bữa ăn hàng ngày cho gia đình. Tưởng  rồi bão tan ai dè mưa tới chiều,2 h chiều mưa thật lớn cây cối quang nhà ngả nghiêng đường phố im lìm không một bóng người qua lại.Cũng may nay là chủ nhật mọi người được nghỉ ngơi ở trong nhà.Sài gòn chả mấy khi được im lặng thư thái như thế này.Một ngày mưa bão rất đặc biệt.

Hạnh phúc

Người ta bảo :Người đàn ông luôn phải cao hơn đàn bà một cái đầu, còn người đàn bà luôn cần có một bờ vai để tựa thì đó sẽ là một cặp đôi hạnh phúc.Nhưng có những người thiếu cả 2 điều kiện ấy chắc hạnh phúc ở xa vời lắm.Họ vẫn thường cô đơn trong những nỗi niềm riêng, vẫn im lặng tựa chính bờ vai của mình để kiếm tìm hạnh phúc,một thứ rất mong manh,rất mơ hồ,luôn dễ vỡ.

Thần tượng ngày ấy

Có một thời hắn đã là thần tượng của tôi. Không biết vì lẽ gì. Có thể vì hắn hay chơi nhiều trò tinh nghịch hay hắn luôn sôi động với trái bóng tròn hay vì những nét buồn buồn khi hắn ngồi yên một chỗ. Chẳng hiểu vì lẽ gì hay vì tất cả những lẽ đó mà tôi luôn nhớ nhiều về hắn.Ở cái tuổi không còn là trẻ con nhưng cũng chưa hẳn là người lớn ấy, tôi bị cuốn hút vào việc đam mê khám phá thế giới nội tâm của chính mình và những người bạn quanh tôi.Tôi thích những buổi ngoại khoá. Giờ tập thể dục ngoài trời là những lúc thoải mái hơn lúc nào hết ngoài việc học nhảy cao, nhảy xa, leo xà, chạy bộ…là những lúc con trai con gái có cơ hội sáp lại gần nhau mà tán tỉnh. Tuổi học trò nhiều mơ mộng, nhiều ước muốn.Tôi quen hắn vào dịp ấy.Tôi thích hắn hơn những thằng bạn trai khác,hắn cũng thích tôi, vì tôi lớn phổng phao .Theo hắn tôi như bông hoa rừng, chồi lên rự

Trái sấu xanh

Hình ảnh
Tôi vốn là người Bắc nhưng đã dời Hà nội định cư ở Sài gòn mấy chục năm nên cũng đã quen dần với cách ăn uống của người Nam.Những món canh chua, lẩu vv… thường dùng trái me.Thế rồi bỗng một hôm có cô em họ từ Hà nội vào chơi, quà của cô cho tôi là 1kg quả sấu xanh. Mở gói quà ra cả nhà tôi cùng cười ồ lên vì món quà vừa tầm thường vừa dân dã, rẻ tiền.Thấy vậy cô ấy nói với chúng tôi rằng:   - Đặc sản Hà nội đấy, các bác đừng có coi thường.Thứ này chỉ mùa hè mới có.Trái sấu có thể làm nên nhiều món ăn ngon lắm đấy.Mai bác mua cho em bó rau muống, em làm cho bác món nước rau luộc dầm sấu. Trong ngày hè nóng bức oi nồng, có bát nước rau muống dầm sấu thơm mát, rất dễ chịu.Các bác ăn xong lại chả nghiền ngay ấy chứ. Quả nhiên hôm sau nhà tôi có món rau muống luộc thật ‎ . Rau luộc vừa chín tới, xanh mềm thì vớt ra.Cho dăm ba quả sấu vào đun thêm chừng 1 phút.Nồi nước rau muống đang từ xanh chuyển sang trong dần.Tô nước rau vừa trong,vừa có vị chua chua dìu dịu, thơm thơm đặc trư

Thăm Dinh Bảo Đại

Hình ảnh
Đã lâu lắm rồi nay mới có dịp đi thăm Đà Lạt, đến thăm dinh Bảo Đại.Được một ngày vui chơi thỏa thích. Được làm hoàng hậu thử xem mình mặc đồ hoàng hậu vào sẽ ra sao.Trong khuôn viên có nhiều phong cảnh đẹp cho du khách chiêm ngưởng và chụp hình lưu niệm. Thật tuyệt vời khi được ngồi trên chiếc xe mà vua Bảo Đại đã từng ngồi. Cung vua Bảo Đại bây giờ được chăm sóc, sang sử đẹp hơn lần trước tôi đến rất nhiều
Hình ảnh
ĐẾN NHÀ VĂN HÓA ẤP CẦN LÊ 6giờ30 sáng mọi người xếp đồ lên xe, nào cặp sách, nào tập vở, nước ngọt và lỉnh kỉnh đồ lặt vặt để chuẩn bị cho năm học mới.Xe chạy từ từ êm êm về hướng quốc lộ 13 để đi Bình Phước, một vùng trung du của miền đông Nam bộ.Qua Bình Dương nơi thổ sản của đồ gốm sứ có từ đời nảo đời nào nay vẫn được ưa chộng bày bán khắp nơi.Qua Bình Dương là tới Bình Phước. Đặc điểm của sứ này là tiêu điều.Không phải là sơ sác tiêu điều đâu nha, mà là những vườn cây tiêu cây điều xanh tốt, là những mặt hàng nông sản xuất khẩu có giá trị cao hiện nay. Đến huyện Bình Long xe chúng tôi quẹo vào một con đường nhỏ cấp xã, đường ổ gà ổ voi gập ghềnh, có những cây cầu xuống cấp được cảnh báo thận trọng khi xe hơi đi qua. Chúng tôi xuống đi bộ qua cầu cho an toàn. Đường xấu xe chạy lắc la lắc lư, chồm tới chồm lui.Cũng may đoạn đường ấy không xa lắm, xe đã tới nơi an toàn trong sự reo mừng của các học trò xã Thanh Lương.Xã này hầu hết là người dân tộc Xtieng,nghe nói họ đã định cư