Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2014

Thức đêm

Thức lâu mới biết đêm dài. Quả là dài thật.Mà thức đêm hoàn toàn không giống thức ngày.Đêm tối âm u mù mịt, xung quanh tĩnh lặng khiến người ta cảm thấy đêm mênh mông mơ hồ đến khủng khiếp.Người  mất ngủ thường hay đếm một hai ba...cho tới vô tận.Cứ hết đếm rồi lại nghĩ ngợi triền miên cuối cùng không biết mình đã nghĩ gì.Muôn vàn ý tứ lộn sộn chẳng cái nào ăn nhập với cái nào.Đêm vẫn cứ âm u, trôi chậm chạp, đôi lúc thời gian như ngưng đọng để trêu ngươi kẻ muốn trời mau sáng.

Mèo hoang

Hình ảnh
Đấy là những con mèo nhỏ. Mẹ nó sinh nó ra trong một gia đình nào đó.Lúc mới sinh ra nó cũng có nhà cửa, cũng được mẹ nó cho bú mớm chăm bẵm thương yêu chiều chuộng.Mẹ nào mà chẳng thương con.Mẹ nó vuốt ve, liếp láp từ bộ lông đến khôn mặt mỗi sáng thức dạy.Có điều lũ mèo sinh đẻ không có kế hoach.Một năm chúng sinh tới 3 lứa.Mỗi lức từ 2 đến 4, hoặc 5 con.Gia chủ nó nuôi không xuể. Gia chủ nó chán.Người nào có chút lương tâm thì nuôi cho đám mèo con lớn một chút.Khi mèo con đã biết ăn cơm họ mang ra chợ hoạc công viên thả.Thế là những cô chú mèo nhà bỗng trở thành mèo hoang.Họ thả mèo ra chợ hoặc ra công viên, đó là những nơi họ hy vọng mèo có thể tự kiếm sống.Những ngày đầu bị bỏ rơi trông chúng thật tội nghiệp. Chúng sợ hãi túm tụm vào nhau, con nọ tựa mình vào con kia cho bớt sợ. Sáng sớm chưa có gì trong bụng chắc chúng đói lắm.Tôi về nhà kiếm chút cơm chộn với cá cho vào lò vi sóng hâm nóng bỏ vào bịch ny lông mang ra cho chúng ăn.Lũ mèo ngửi thấy mù

Ơn nghĩa chuyện đời

Vào buổi sáng đầu tuần cô thư k ‎ý ‎ đưa cho tổng giám đốc xem một mẩu tin ngắn.: “Ai cứu sống mẹ tôi tôi sẵn sàng hiến cả đời mình cho người đó”.Kèm với mẩu tin trên là tấm hình một cô gái trẻ xinh đẹp cùng số điện thoại của cô ấy.Đọc xong mẩu tin ngắn vị tổng giám đốc trầm ngâm chút suy tư. Cô thư ký ‎ hỏi: -Thưa tổng giám đốc thấy sao? Vị tổng giám đốc nói với thư k ‎ý : -Cô hãy gọi điện nói cô ấy đến gặp tôi. Khi cô gái xuất hiện thì nhan sắc của cô còn đẹp hơn trong tấm hình rất nhiều.Cô đang là sinh viên khoa quản trị kinh doanh, có dáng người cao dáo, thon thả, khuôn mặt trái xoan và nước da trắng hồng, đôi mắt to sáng còn vương nhiều nét ngay thơ, buồn bã lo âu.Tổng giám đốc hỏi thăm cô về gia cảnh.Cô gái quả quyết rằng chỉ cần ông cứu sống mẹ cô thì cô sẵn sàng làm bất cứ điều gì ông muốn.Vị tổng giám đốc bèn gọi cô thư ký ‎ tới dẫn cô gái đến phòng kế toán chi cho cô 3 trăm triệu đồng nói cô cầm tiền về chữa bệnh cho mẹ.Cô gái mừng rỡ khôn siết. Nhờ có tiền mẹ cô

Sáng mưa

Mưa suốt đêm sáng vẫn mưa. Mưa bay mưa bụi, bầu trời âm u ảm đạm.Thích hợp cho những ai muốn ngủ.Còn những người không ngủ được mà đang có những tâm trạng không vui trong lòng thì quả là điều bất lợi.Mưa lất phất gieo vào lòng người chút buồn man mác, chút ưu tư nhớ nhung một kỷ niệm xa vắng. Những ngày tháng cũ xa lơ xa lắc ở đâu đó bỗng hiện về, buồn vui lẫn lộn. Hầu như không có cái gì rõ ràng mạch lạc.Mọi suy nghĩ cứ mênh mang chơi vơi như ở một chân trời xa lạ nào đó.Đôi lúc cứ tự hỏi không biết mình là ai, đang làm gì đang cần gì đây nhỉ.Phải chăng đầu óc mình không được tỉnh táo cho lắm bởi gần đây chịu sự tác động nhiều bởi ngoại cảnh, bở những sáo sào của lối xóm.Hết quán ốc lại quán cơm mọc ra sớm tối, gây ồn ào, dơ bẩn.Cái dơ bẩn của đồ ăn ôi thiu rác thải, cái dơ bẩn của những tiếng ồn ào tục tĩu,tiếng xe cộ rẹt qua rẹt lại,những câu hát nghêu ngao của kẻ say sỉn bên quán nhậu. những câu hát của kẻ say sỉn thường không có vần có điệu, không đúng nhịp đúng tông.Đó là những t

Món quà của bà tiên

Hình ảnh
Thằng bé cháu 7 tuổi đang tuổi thay răng.Cái răng đầu tiên tự nó lúc lắc cho tới khi rời ra.Cái thứ 2 đi bác sĩ.Cái thứ 3 đang lung lay bị đau do lúc ăn cơm va chạm với chiếc muỗng làm nó khó chịu.Bà nó sờ vào cái răng thấy đã lung lay nhiều nhưng chưa thể vặn ra được. Thấy thế bà nó bảo chiều đi bác sĩ nhổ.Nó trả lời ráo hoảnh: - Đi bác sĩ còn đau hơn.Nó cứ loay hoay một lúc với cái răng rồi cũng vặn ra được. Cái răng rụng làm máu chảy đỏ miếng bông gòn.Nó không mảy may tỏ ra sợ hãi, chỉ nhăn mặt ngậm chặt miếng bông bịt vào chỗ trống của chiếc răng vừa gãy.Nó cảm thấy thoải mái hơn khi đã nhổ được cái răng lâu nay cứ làm nó vướng bận. Nhổ xong cái răng nó rửa sạch bỏ vào trong bịch ni lon định vứt vào đâu đó nhưng rồi nghĩ sao đấy nó lại cất chiếc răng đi.Tối đi ngủ nó để chiếc răng xuống dưới gối vì có người nói với nó là cứ để cái răng xuống dưới gối và ước thế nào bà tiên răng cũng sẽ cho tiền. Ngủ một đêm thức dạy nó lật đật đi tìm chiếc răng và hy vọ

Sắc tím ngọt ngào

Hình ảnh

30-4

Sáng sớm dậy treo cờ chào mừng ngày đại thắng mùa xuân 1975 ngày chấm dứt chiến tranh trên toàn cõi Việt nam.Ngày nghĩ lễ 30-4 và 1-5 nhà nhà dắt nhau đi du lịch trong nước ngoài nước.7 giờ sáng nghe ông anh trai thông báo cả nhà đang trên máy bay đi du lịch Malaisya.Sướng thế.Lại một nhà khác đang trên đường đi Dà lạt.Thật mát mẻ.Nhà mình lúc này đang bận cháu nhỏ lại thiếu vắng Ô sin thành phần rất quan trọng trong gia đình nên chẳng ai đi đâu.Mới 10h sáng trời bỗng đổ mưa rầm rầm.Chẳng hiểu vì lẽ gì hôm nay mưa sớm thế.Phải chăng trời cũng thương những người không được đi chơi phải ở nhà, tù túng bức bối nên đổ cho một trận mưa rào, hạ nhiệt.Một trận mưa rào đem theo sự trong sạch mát mẻ.

Đồ chơi con nhà nghèo

Hình ảnh
Không biết cha con họ cư ngụ ở đâu nhưng cứ sáng ra là cả ba cha con họ đã có mặt ở cổng công viên.Đó là bến đậu của anh để chờ khách hàng.Khách hàng của anh là những ai cần đổ xà bần hay những thứ khác.Nói tóm lại là ai cần đổ cái gì đi thì kêu anh.Hai đứa con anh lúc chơi tha thẩn trên vỉa hè, lúc nằm ngủ ngay trong lòng xe ba bánh. Có khi chúng ngồi trên bác ba ga gục đầu lên yên xe mà ngủ ngủ, mặc ai qua lại ngó nhìn cũng không hề hấn gì.Cổng công viên giống như ngôi nhà của 2 đứa trẻ.Khi tỉnh ngủ chúng nghĩ ra đủ mọi trò chơi với những thứ chúng lượn lặt quanh cổng công viên.Một đứa anh trai, một đứa em gái cách nhau vài ba tuổi.Cả hai đứa đều chưa tới 10 tuổi, chúng bé nhỏ nhưng rắn chắc, quần áo thường lấm lem vì ít khi được tắm gội. Sáng nay thấy chúng ngồi vắt vẻo trên bờ tường trong công viên.Cái bờ tường chính là cái lan can quây quanh những bồn hoa.Thấy chúng cứ nhấp nhổm lui cui không biết đang làm gì.Tôi tò mò lại gần hóa ra chúng đang bồng

Còn chút hương xuân

Hình ảnh
Sài gòn đang vào mùa nắng nóng.Ánh nắng chói trang làm người ta rất ngại ngùng khi phải ra đường.Vậy mà vẫn chưa hết mùa xuân.Mùa của muôn hoa đua nở, mùa của chim muông tìm bạn tình trong vườn cây.Ngoài  công viên các loài hoa đua nhau nở thật vui mắt.Những bông Sứ, bông Lài, Đỗ quyên...khoe sắc.Thật đẹp lòng những ai sáng sáng đi dạo trong công viên này.Một công viên nho nhỏ xinh xinh cũng đủ làm mát lòng người nơi đất chật  người đông.

Ngày cá tháng tư

Hôm nay ngày cá tháng tư người ta bàn nhiều về chuyện nói dối.Mình cũng muốn kể ra một câu chuyện gì đó thật điêu thật bịa nhưng nghĩ hoài không ra.Không phải ai và lúc nào cũng nói dối được. Nói dối cũng là một nghệ thuật không phải ai cũng làm được. Có người có thể nói dối một cách ngon lành chơn chu nhưng có người khi phải nói dối thì cứ ấp a ấp úng không thể nói lên lời và khi nhìn vào mặt họ người ta biết ngay là người này đang nói dối.Cuộc sống đôi khi cũng cần phải gian dối một chút nếu lời nói dối ấy đem lại ích lợi cho đối phương.Bởi vậy người ta mới có câu: Lời nói không mất tiền mua Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau. Tuy nhiên có những lời nói dối lại đem lại cho đối phương những tổn hại khôn lường.Người ta bảo: Lưỡi không xương nhiều đường lắt léo.Có những lời nói dối ngọt ngào nhưng cũng có những lời nói dối gây họa. Thôi thì nhân ngày cá tháng tư ta có thể dối trá đôi điều cho vui, cho cuộc sống thêm phần hài hước nhưng đừng để đối phương hoảng hốt tới đứt mạch máu não phả

Chuyện hôm nay

Một ngày như mọi ngày nhưng sao cứ bộn bề với muôn vàn ý nghĩ.Chuyện xa chuyện gần, chuyện hiện tại, chuyện tương lai.Hiện tại đang bình yên mọi chuyện đều diễn ra bình thường.Thời tiết tốt, trời nắng đẹp nhưng hình như nắng nóng nhiều.Cái nắng chói trang gay gắt đôi khi cũng làm cho người ta dễ bực bội hay nổi nóng.Sáng nay đi làm xong vài việc nhưng vẫn không thấy ổn chút nào.Tâm trạng vẫn cứ lăn tăn vì điều này điều nọ.Biết làm gì cho yên đây nhỉ.

Chợ hoa Hà Nội tết 2014

Hình ảnh

Bận, Bận, quá.

Hình ảnh
Đầu năm mới nhà mình có thêm một cháu nội trai nên bận ơi là bận. Toàn việc vặt không tên, chợ búa bếp nức. Đầu óc tối hù quanh niêu cơm hũ mắm chẳng nghĩ ra được điều gì hay ho để chia sẻ cùng bạn bè.Quanh đi quanh lại đã gần hết tháng một rồi. Tháng mở màn cho một năm mới không thể không có gì. Giáng viết vài dòng chia sẻ cùng anh em bè bạn.Mình ít có thời gian đi thăm bè bạn. Mong các bạn thông cảm nhé.